10/4/2025
Tác giả: Trần Huy Nhật Anh
10/4/2025
Tác giả: Trần Huy Nhật Anh
Trailer DOOM (2016)
Nguồn: Bethesda Softworks
Câu chuyện của DOOM rất đơn giản: Samuel Hayden, nhân viên cấp cao trực thuộc tập đoàn UAC nghiên cứu nguồn năng lượng Argent trên sao Hỏa đánh thức “ông kẹ” của quỷ dữ – Doomguy, với mục đích chặn đứng âm mưu mở toang cánh cửa dẫn đến Địa Ngục của tiến sỹ Olivia Pierce.
Dĩ nhiên, mọi thứ bắt đầu trở nên “lộn xộn” đôi chút, bạn lại phải cầm súng lên và đi trước khi kịp nhận ra câu chuyện khá mờ mịt đang diễn ra đằng sau đó.
Ấy vậy mà lại hay, bởi vì tuy phần lớn thời lượng trong phần chơi đơn của DOOM để dành đất diễn cho mảng hành động – vốn là trọng tâm chính của trò chơi, song Doom lại chẳng hề thiếu các mảnh ghép từ Codex mà người chơi thu lượm được trên cuộc hành trình của mình, và tìm hiểu thêm về những sự kiện đã xảy ra trước khi người chơi tỉnh dậy trên sao Hỏa.
Slayer’s Testament cho biết ngọn nguồn của Doomguy và The Night Sentinels, sự tích về những sinh vật kỳ bí mang tên The Wraith trên Argent D’Nur, về các Crusader, hay thậm chí ngay chính bộ giáp Praetor của Doomguy cũng là một dấu chấm hỏi lớn!
Mặc dù diễn tiến câu chuyện chính của DOOM khá dễ đoán, song phần ngoại truyện nhuốm màu huyễn mộng và Kinh Thánh lại là “điểm sáng” rất lớn trong cốt truyện của trò chơi, và nó càng trở nên đặc sắc hơn nữa khi mà những hình chiếu hiện lên và thốt ra những câu nói khiến người ta phải bật cười: “Con đường đến Địa Ngục được trải thảm bởi… năng lượng Argent!” khiến người viết liên tưởng đến những lời mời mọc “có cánh” của tập đoàn Vault Tec vậy…
Thế nên hãy cùng bước qua phần quan trọng nhất củaDOOM, đó chính là Gameplay.
Nếu như bạn đang thắc mắc rằng trò chơi có “cái gì đó khác ngoài bắn nhau bùm chéo hay không”, thì có lẽ bạn không nên đọc những dòng tiếp theo và cũng nên gạt DOOM sang một bên.
Có thể vào năm 1993, DOOM là một tựa game đầy cách mạng, nhưng “cải tiến” là một cụm từ rất khó để thực hiện trong năm 2016, và càng khó hơn để khiến giới mộ điệu hài lòng với những “cải tiến” mới mẻ đó.
Cho dù bạn có chấp nhận hay không, thì có một sự thật rằng: DOOM không cần thêm một cải tiến nào nữa, và đó không hẳn là điều xấu.
Lối thiết kế của DOOM có lẽ mang nhiều nét tương đồng với Quake hơn là DOOM cổ điển, với đa số các màn chơi được thiết kế như một đấu trường (arena) thu nhỏ với vô số cơ hội cho người chơi tận dụng kỹ năng di chuyển trên mặt đất lẫn không trung của mình.
Khái niệm “nấp sau vật chắn” không xuất hiện trong DOOM, thay vì vậy bạn phải liên tục né đạn và luồn lách giữa hàng tá kẻ thù.
Kẻ địch không bao giờ “cắm chân” tại chỗ và luôn luôn theo đuôi bạn cho đến khi chúng bị xóa sổ, thế nên đừng bao giờ ngừng di chuyển, và cũng đừng thả ngón tay khỏi cò súng.
Cho dù bạn có chấp nhận hay không, thì có một sự thật rằng: DOOM không cần thêm một cải tiến nào nữa, và đó không hẳn là điều xấu
Cũng bởi vì vậy, nó giống như một cuộc rượt bắt đầy nghẹt thở pha trộn sống sót có chủ đích.
Có thể DOOM không phải là bản chuyển thể chính xác 100% của phiên bản nguyên gốc, nhưng âm hưởng mà trò chơi sở hữu vẫn gào lên cụm từ “OLD-SCHOOL SHOOTER” một cách mãnh liệt giống như chính nhịp độ của trò chơi vậy.
Nghe qua thì thật hài hước, nhưng những yếu tố nhỏ nhặt như không có nạp đạn, dùng keycard có màu để mở cửa tương ứng, những bình máu, đạn và giáp đặt rải rác trên đường đi chờ bạn nhặt lấy, tốc độ di chuyển mau lẹ… lại trở thành những thứ thật hay ho trong năm 2016.
Những con quái vật mà chúng ta từng “yêu quý” (khi cho vài viên đạn vào mặt) như Cacodemon, Hell Knight hay Baron of Hell có lẽ chả còn kinh dị như xưa, nhưng nếu nói rằng chúng thiếu chi tiết, không làm người chơi chói tai bằng những cú thét ầm ĩ, không mang lại cảm giác sảng khoái khi biến thành những cục thịt màu đỏ, thì quả là một lời dối trá tàn bạo!
Và thật đáng ngạc nhiên, bởi cho dù mang nhiều âm hưởng cổ điển đến thế, mà những yếu tố hiện đại trong Doom lại không hề tạo nên cảm giác khó chịu nào trong quá trình chơi mà trái lại, chúng lại là những món “gia vị” rất đỗi cần thiết cho một tựa game vận dụng một công thức đã 23 năm tuổi.
Các pha “Glory Kill” không hề làm ngắt quãng mạch game như người viết từng nhầm tưởng, và nếu như bạn không muốn nhìn thấy nó thì hãy dùng Super Shotgun, bởi kẻ thù sẽ biến thành tro bụi trước khi bạn có cơ hội chạm vào chúng.
DOOm là một trong những game hiếm hoi mà bản thân mình không tìm thấy điểm nào để chê. Với lối chơi thuần hành động và một cốt truyện dễ đoán và không đóng vai trò quá quan trọng.
Đánh giá: 6/10 cốt truyện, 8/10 gameplay